Quả nhiên, ngay sau đó, Tô Vãn nghe thấy Thịnh An bắt đầu nói!
Cô ấy nói bằng giọng thấp nhưng rất chắc chắn: “Tớ chỉ biết anh ấy tên là Thực Thần, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng mình cảm nhận anh ấy chắc chắn là một người rất dịu dàng và đặc biệt chu đáo.”
Tô Vãn: “...”
Bụp một cái, quả táo nhỏ trong tay cô rơi xuống đất.
Quả táo lăn mấy vòng.
Rồi lăn thẳng đến chỗ chân của Rosina và Pandora.
Cả hai người ngạc nhiên nhìn sang.
Tô Vãn bừng tỉnh, “Xin lỗi, tớ không cầm chắc, hai cậu cứ tiếp tục trò chuyện đi.”
Cô quay người lại, cố gắng kiềm chế sự căng thẳng trong giọng nói, rồi hạ giọng nói: “Nhưng Tiểu An, cậu còn không biết anh ấy bao nhiêu tuổi! Lỡ, lỡ anh ấy đã kết hôn thì sao?”
Thịnh An lý trí trả lời: “Nếu anh ấy đã kết hôn, tớ tuyệt đối sẽ không làm phiền anh ấy, tớ cũng sẽ từ bỏ tình cảm này và trở thành một người ngưỡng mộ thầm lặng. Sau này, cùng lắm là chỉ xem livestream của anh ấy mà thôi.”
Tô Vãn: “...”
Dù biết bạn mình rất lý trí, nhưng Tô Vãn vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc!
Dù sao thì trong các buổi livestream, cô chỉ lộ đôi tay thôi mà!
Giọng nói cũng được biến đổi!
Cảm xúc thật sự rất phức tạp.
Cô muốn yên tĩnh một lúc.
Sau đó, Thịnh An nhìn cô với ánh mắt đầy kỳ vọng, “Tiểu Vãn, tớ biết cậu và Thực Thần có quan hệ rất tốt, anh ấy đã kết hôn chưa? Nếu chưa, cậu có thể cho t xin số liên lạc của anh ấy không?”
Trong khoảnh khắc đó, Tô Vãn rất muốn thẳng thắn tiết lộ thân phận của mình.
Cô không muốn lừa dối cảm xúc của bạn mình.
Có lẽ, có thể, đây là… mối tình đầu của Tiểu An?
Nhưng mối tình đầu của cậu lại vội vàng thế sao, chỉ một đôi tay mà đã thích rồi sao?
Lúc này, lễ cưới sắp bắt đầu, người dẫn chương trình đến mời cô dâu chuẩn bị lên sân khấu.
Không có thời gian để Tô Vãn giải thích.
Cuối cùng, cô khó khăn nói: “Đợi sau lễ cưới của Rosina, chúng ta sẽ nói về chuyện này nhé.”
Thịnh An: “Ừ, tớ biết, anh ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng cho người ngoài số liên lạc. Cậu chỉ cần hỏi xem anh ấy có sẵn lòng không là được. Nếu anh ấy đã kết hôn, thì không cần nữa.”
Tô Vãn không biết làm thế nào mà mình gật đầu.
Tâm trạng phức tạp không thể diễn tả bằng lời!
Thịnh An là phù dâu, cần đi cùng cô dâu lên sân khấu.
Tô Vãn quay trở lại bàn chính, ngồi cạnh Cố Tước.
Cùng bàn còn có các thành viên quan trọng của gia đình La, bao gồm cha mẹ của Rosina, và hoàng đế Cố Tử Lan cùng hoàng hậu Romanya.
Bàn này thật sự rất quan trọng.
Romanya nhạy bén nhận ra sắc mặt Tô Vãn có chút không ổn.
Cô quan tâm hỏi: “Thím nhỏ, thím sao vậy, có khó chịu trong người không?”
Tô Vãn vội vàng đáp: “Không sao, không sao.”
Chỉ là, không biết tại sao, lại bị bạn mình thầm thích o(╥﹏╥)o
Cố Tước, đang nói chuyện với người khác, ngay khi nghe thấy tiếng động, lập tức quay lại, lo lắng nhìn cô vợ nhỏ.
Anh đưa tay sờ trán cô, “Có khó chịu không? Anh sẽ gọi bác sĩ Âu Dương đến.”
Tô Vãn vội nói: “Không không, không cần gọi chị ấy tới, em không sao mà.”
Cố Tước: “Vậy em đau bụng à, em bé quấy em à?”
Tô Vãn: “Không có, chỉ là…”
Chuyện này cũng khó mà nói ra, cô ngẩng đầu lên, thấy Thịnh An đang đứng bên cạnh cô dâu, với nụ cười nhẹ trên khuôn mặt.
Cô hít một hơi thật sâu.
Quyết định tìm cơ hội để thẳng thắn với bạn mình sau này.
Nếu bí mật bị lộ, thì bị lộ thôi!
Cảm xúc của bạn bè mới là quan trọng nhất!
Chú rể ở đây cũng rất kích động, trước khi lên sân khấu, anh ta liên tục hỏi phù rể bên cạnh.
“Lâm Dự, cậu xem hôm nay kiểu tóc của tớ có bị rối không? Màu này thế nào?”
Lâm Dự đã dành cả kỳ nghỉ để học và luyện tập điều khiển cơ giáp.
Khi kỳ học mới bắt đầu, anh có thể tham gia vào giải đấu cơ giáp lần này.
Được Alex kéo đến làm phù rể một cách đột xuất, trong đầu Lâm Dự vẫn còn nghĩ về kết quả tập luyện cơ giáp ngày hôm qua.
Lâm Dự bối rối nhìn mái tóc màu xanh lá của Alex, vốn dĩ vẫn như thế từ trước đến giờ.
“Tóc của cậu chẳng phải lúc nào cũng là màu này sao?”
“Không phải đâu! Để trông chững chạc hơn một chút, hôm nay tớ nhuộm thành màu xanh đậm!”
“...”
Lâm Dự thật sự không biết phải đánh giá thế nào, cuối cùng chỉ nói, “Cậu vui là được rồi.”
Alex vui vẻ đáp: “Hôm nay tớ thật sự rất vui! Thực ra, lúc đầu tớ đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất, là sẽ cùng Rosina lang thang khắp vũ trụ. May mắn thay, gia đình cô ấy cuối cùng đã chấp nhận tớ, và cũng phải cảm ơn sự rộng lượng của gia tộc Purnier.”
Gia đình La cảm thấy có lỗi với gia tộc Purnier, chính vì sự tha thứ rộng lượng của họ mà gia đình La mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Dự nói: “Cậu thực sự phải cảm ơn Angus.”
Lâm Dự biết Angus là sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của Học viện Quân sự Đại học Đế quốc năm ngoái, là đàn anh của họ.
Nếu không phải Angus rộng lượng buông tay và tha thứ, không biết chuyện này sẽ phát triển đến mức nào.
Alex cười khúc khích.
Anh ta hạnh phúc đến mức trông như một gã ngốc với mái tóc xanh.
Nhưng lúc này, Lâm Dự lại có chút ghen tị với gã ngốc này.
Ánh mắt anh xuyên qua đám đông, nhìn về phía bàn chính.
Mặc dù hơi xa nhưng vẫn đủ để thấy rõ Chỉ huy đại nhân đưa tay chạm vào trán Tô Vãn, như đang quan tâm cô ấy.
Rõ ràng là một Chỉ huy cao cao tại thượng, nhưng lúc nào cũng quan tâm đến Tô Vãn.
Trong lòng Lâm Dự vừa cảm thấy yên tâm, vừa cảm thấy chua xót.
Và tất cả những điều này, sẽ mãi mãi không ai biết đến.
Sau khi đám cưới kết thúc, Tô Vãn cảm thấy hơi mệt mỏi, nên nhỏ giọng nói với Cố Tước rằng cô muốn về nhà nghỉ ngơi.
Cố Tước còn một cuộc họp qua hình chiếu cần tham gia, anh trước tiên đưa vợ yêu về phòng, cẩn thận xác nhận cô chỉ mệt thôi, không có gì khó chịu khác, rồi mới đi vào thư phòng để họp.
Sau khi chắc chắn Cố Tước đã rời đi, Tô Vãn lập tức ngồi dậy từ trên giường và gọi cho Thịnh An.
Sau đám cưới, Thịnh An liền lập tức trở về ký túc xá của Đại học Đế quốc bằng tàu bay.
Hai người bạn nhỏ đều đã kết hôn, có gia đình riêng, cô ấy cảm thấy có chút cô đơn, nhưng cũng không sao.
Dù sao thì trước đây, cô ấy cũng đã quen với việc tự mình làm mọi việc, tự học, tự đối mặt với nhiều chuyện.
Chưa kể cô ấy còn có rất nhiều em trai em gái.
Trong hộp thư của Thịnh An có một tin nhắn từ Thịnh Lạc gửi đến.
Cậu nhóc hỏi cô ấy có gặp được Thực Thần không.
Thịnh Lạc bây giờ ngày càng hứng thú với việc nấu ăn, chính cậu nhóc đã kéo Thịnh An đi xem livestream của Thực Thần.
Hiện tại, người đầu tiên mà Thịnh Lạc ngưỡng mộ là Chỉ huy số một.
Người thứ hai mà cậu ấy ngưỡng mộ chính là Thực Thần.
Thịnh An đứng ở vị trí thứ ba, còn về người thầy vừa mới nhận là Tô Đằng, thì đã bị đẩy xuống vị trí thứ tư.
Thực Thần không livestream thường xuyên, và phần lớn thời gian anh ấy cũng ít nói, chỉ tập trung vào nấu ăn.
Thậm chí, còn chưa bao giờ lộ mặt.
Nhưng giọng nói của Thực Thần rất trầm ổn và dịu dàng, khiến người nghe cảm thấy anh ấy chắc không lớn tuổi lắm, khoảng ba mươi thôi, nhưng lại rất đáng tin cậy.
Có lẽ vì những trải nghiệm từ nhỏ, Thịnh An cảm thấy thiếu an toàn.
Cô ấy ngưỡng mộ những trưởng bối hơn mình một chút nhưng lại rất dịu dàng và đáng tin cậy như Thực Thần.
Cuộc gọi từ Tô Vãn đến vào đúng lúc này.